Chữ “ĐỢI” có thể làm ta hối hận suốt một đời.

Tác giả

Tác giả Bùi Xuân Đạt là nhà phát triển phần mềm (Software Development) kinh nghiệm nhiều năm tại công ty SweetSoft và là thành viên trong đội ngũ tư vấn / giảng dạy / tài trợ của chúng tôi. Biết thêm về tác giả tại Facebook cá nhân xuandat2996.

Nội dung

Đợi học xong và lấy bằng tốt nghiệp con sẽ tìm một công việc ổn định.

Đợi con lớn ba mẹ mới yên tâm. Đợi con đỗ Đại Học ba mẹ mới yên tâm. Đợi con lập gia đình ba mẹ mới yên tâm.

Đợi khi có thời gian rãnh rồi mới đi khám bệnh.

Đợi kinh tế ổn định anh sẽ cho em hạnh phúc.

Đợi hết tháng có lương chúng ta sẽ gặp nhau.

Đợi công việc làm công, ăn lương ổn tí chúng ta sẽ bắt đầu kinh doanh.

Đợi có thời gian rãnh chúng ta sẽ cùng đi du lịch.

Đợi nghiên cứu thêm tí, Đợi suy nghĩ tí, Đợi tìm hiểu thêm tí em sẽ bắt tay vào làm sếp ạ!

Trích truyện ngắn:

Tại một ngôi chùa cổ ở Nhật Bản, có một cậu bé mới 9 tuổi tên là Thân Loan (sau này là người sáng lập Chân Tông tịnh độ), quyết định xuất gia đi tìm thiền sư để xuống tóc, khi gặp được thiền sư đã hỏi ông rằng:

“Con còn nhỏ thế này tại sao đã muốn xuất gia?”.

Lúc đó Thân Loan trả lời:

“Năm nay mặc dù cháu mới 9 tuổi nhưng bố cháu đã qua đời, cháu không biết vì sao con người phải chết, vì sao cháu và bố cháu phải rời xa nhau. Vì thế để hiểu được đạo lý này, cháu nhất định phải xuất gia”.

Vị thiền sư nói:

“Được! Ta hiểu rồi. Ta đồng ý nhận con làm đồ đệ, nhưng hôm nay muộn rồi, chờ đến sáng sớm mai ta sẽ xuống tóc cho con!”.

Thân Loan nghe xong liền nói:

“Thưa sư phụ, mặc dù sư phụ nói là chờ đến sáng sớm mai sẽ cắt tóc cho con, nhưng con còn nhỏ, con không dám chắc quyết tâm đi tu của con có còn giữ được đến sáng mai không. Mà sư phụ thì đã nhiều tuổi thế này rồi, sư phụ có dám chắc sáng mai tỉnh dậy sư phụ vẫn khỏe mạnh không?”.

Vị thiền sư nghe xong liền nói:

“Tốt, tốt! Con nói rất hay! Những gì con nói đều đúng, ta sẽ xuống tóc cho con ngay bây giờ”.

Khi có việc cần làm ta thường hay dùng từ “tí nữa, để mai, chờ tý”. Nhưng rồi đợi mãi cuối cùng lại tự quên đi, việc cũng để sang một bên. Thời gian như nước chảy, một đi thì không trở lại. Đời người không mua được tấm vé quay đầu.

Cứ đợi như vậy khiến cho nhiều người lãng phí đi cuộc sống của mình. Dường như lúc nào cũng nghĩ rằng đợi đến thời điểm nào đó mình nhất định sẽ sống với điều mình muốn. Nhưng đợi hết cái này lại đến cái khác phải đợi.

Đời người vội vội vàng vàng, hãy trân trọng thời gian hiện tại, chớ để lại những điều hối tiếc, nắm chắc thời gian mà cố gắng hết sức mình mới là điều quan trọng nhất.

Hãy chải đầu khi còn có tóc.

Hãy đánh răng khi còn có răng.

Hãy làm đẹp khi còn đẹp.

Hãy đi khi còn có thể đi.

Hãy nắm lấy cơ hội khi còn có thể – Đừng đợi đến khi phải nói 2 chữ “GIÁ NHƯ”!